Có một cậu bé hỏi cha: Tại sao bút chì có tẩy?
Người cha ôn tồn trả lời: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp hoặc để xóa đi những gì không đúng trên trang viết!
Quả
thực, cục tẩy thật cần thiết. Nếu không có nó thì trên trang giấy sẽ bề
bộn những gạch xóa lem luốc. Cục tẩy sẽ làm mới lại những gì đã viết
lên trang giấy không đúng. Cục tẩy sẽ chỉnh lại những lỗi viết sai hay
ẩu thả của chủ nhân.
Cuộc đời con người cũng cần có một cục
tẩy. Một cục tẩy của lòng bao dung và sự tha thứ. Một cục tẩy có khả
năng xóa đi những sai lầm của người khác và của chính bản thân ta! Nếu
cuộc đời chúng ta không dám sử dụng cục tẩy để xóa đi những bất hòa ghen
tương, những hận thú tranh chấp, những lỗi lầm tội lỗi sẽ làm cho những
trang giấy cuộc đời nhem nhuốc những dòng gạch và xóa! Muốn cuộc đời
mình đẹp thì phải biết xóa đi những gì không đúng, không đẹp để trang
giấy cuộc đời rạng rỡ hơn. Nhưng đáng tiếc, có rất nhiều người cho tới
lúc tuổi già vẫn để cục tẩy của mình còn nguyên vẹn vì chúng ta ít can
đảm xóa đi những hận thù.
Có một lần sau khi giảng về lòng bao
dung tha thứ, vị linh mục hỏi các giáo dân của mình ai sẽ sẵn sàng tha
thứ cho kẻ thù. Khoảng một nửa trong số họ giơ tay lên. Chưa hài lòng,
ông giảng thêm 20 phút nữa và hỏi lại câu hỏi cũ. 80% giáo dân giơ tay.
Vẫn chưa hài lòng, ông giảng thêm 15 phút nữa và lặp lại câu hỏi trên.
Nôn nóng về bữa ăn trưa tuyệt vời của ngày chủ nhật, tất cả giáo dân đều
đưa tay lên trừ một ông lão.
- Ông Jones, ông không sẵn sàng tha thứ cho kẻ thù à?
- Tôi không có kẻ thù nào.
- Thật lạ lùng. Thế ông bao nhiêu tuổi rồi?
- 86.
- Ông Jones này, ông hãy vui lòng lên
đây và cho mọi người biết bí quyết để một người sống đến 86 tuổi mà
không có một kẻ thù nào cả.
Ông lão bước lên phía trước rồi từ từ quay lại:
- Dễ ợt. Chẳng qua là tôi sống lâu hơn chúng nó thôi
Hôm nay Chúa bảo chúng ta phải tha thứ
cho nhau không phải là bảy lần mà là bảy mươi lần bảy, nghĩa là rất
nhiều và mãi mãi. Nếu chúng ta không tha thứ nghĩa là chúng ta vẫn để
cục tẩy còn nguyên vẹn, đó là lý do khi nhìn vào trang giấy cuộc đời
mình thì lắm lem luốt bởi hận thù chua cay. Con người chúng ta “nhân vô
thập toàn”. Chúng ta lớn lên trong sự tha thứ của người khác thì chính
chúng ta cũng phải học tha thứ cho tha nhân. Thế nên, hãy sống bao dung.
Hãy biết tha thứ để cục tẩy của chúng ta mòn dần theo năm tháng, đừng
bao giờ để cực tẩy của mình ở mãi trong kho. Bởi vì nếu không sử dụng
đến nó cuộc đời của chúng ta sẽ chi chít những vết gạch xóa sau những
lần mắc sai lầm! Một tờ giấy như vậy chắc chẳng có gì tốt đẹp phải
không?
Chúa Giê-su dạy ta biết tha thứ. Ngài đã
sống điều đó. Ngài luôn cảm thông với những lầm lỗi của tha nhân. Ngài
dùng tình thương tha thứ để sửa lại lỗi lầm con người. Tình thương ấy
Ngài đã mang lại cuộc đời mới cho Gia-kêu, cho Ma-da-lê-na, cho Phao-lô .
. . Ngài đã dùng cục tẩy của sự tha thứ một cách quảng đại. Ngài đã
xóa đi những vết nhơ tỗi lỗi của con người. Ngài đã xóa đi những bụi đời
trong thân phận yếu đuối của con người. Ngài đã đi đến tận cùng của sự
tha thứ là tha cho kẻ đã hành hạ và kết án Ngài.
Là người ky-tô hữu chúng ta phải sống
tình thương tha thứ. Tha thứ để sửa đổi anh em. Tha thứ để xóa đi những
vết hận thù trong lòng chúng ta. Tha thứ để ta nên hoàn thiện hơn như
Cha là Đấng hoàn thiện luôn cho mưa thuận gió hòa trên mọi người.
Tuy nhiên, tha thứ để rồi cũng biết nhìn
nhận tội lỗi của bản thân. Không phải bao giờ mình cũng đúng mà có khi
chính chúng ta là kẻ gây ra đau khổ cho tha nhân, thế nên, trong nhiều
trường hợp chính chúng ta là người cần đến sự tha thứ của người khác.
Có một câu chuyện kể rằng:
A nói với B: “Khu nhà tôi vừa dọn về một
ông hàng xóm bất lịch sự. Tối hôm qua, đã gần một giờ sáng rồi mà ông
ta còn qua đập cửa nhà tôi rầm rầm”. B hỏi: “Thế anh có báo cảnh sát
không?”. A trả lời: “Không, tôi mặc kệ ông ta, xem ông ta như thằng điên
vì lúc ấy tôi đang tập thổi kèn saxophone”.
Chuyện gì cũng có nguyên nhân, nếu biết
trước lỗi của mình thì hậu quả sẽ khác đi. Tuy nhiên, chúng ta lại
thường ít khi thấy mình sai, nhưng lại dễ dàng thấy người khác sai.
Xin cho chúng ta luôn biết hoàn thiện
mình như Cha chúng ta. Hoàn thiện con người không làm điều gì tổn thương
với tha nhân. Hoàn thiện còn để lòng mình xóa đi những ghen tương, đố
kỵ để sống hòa hợp với nhau. Amen
---
Tin mừng MT 18, 21-35
21Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Đức Giêsu mà hỏi rằng : "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không ?" 22 Đức Giêsu đáp : "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết." 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28
Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y
một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : "Trả nợ cho tao !" 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ : "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh." 30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?" 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."
0 nhận xét:
Đăng nhận xét