29.3.16

THU VIỆN SÁCH CỦA THÀNH NGUYỄN

KHO SÁCH ĐỌC

1.       Sách nghệ thuật sống : 407 cuốn
2.       Sách kỹ năng quản lý : 195 cuốn
3.       Sách Business Edge : 25 cuốn
4.       Sách Cẩm nang kinh doanh Harvard : 15 cuốn
5.       Sách Doanh nhân tự học MPDF : 11 cuốn

15.3.16

VÌ SAO PHẢI THƯỜNG ĐỌC SÁCH

VÌ SAO TRẺ PHẢI THƯỜNG ĐỌC SÁCH

Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách bên cạnh người cháu trai này. Có những cuốn sách ông đã đọc nhiều lần đến mức cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng say mê.

Một ngày cậu cháu trai hỏi: “Ông nội, cháu cũng bắt chước ông, cũng thử đọc mấy cuốn sách đó, nhưng mà không hiểu sao cháu không hiểu gì cả. Cũng có lúc cháu hiểu một chút nhưng mà gấp cuốn sách lại là cháu lại quên ngay. Thế thì đọc những cuốn sách cổ này có thu hoạch gì đâu mà ngày nào ông cũng đọc vậy ạ?”

Ông cụ lúc đó lặng lẽ đổ hết than đá vào trong bếp lò rồi nói: “Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông và mang một giỏ nước về đây cho ông!”

Cậu bé liền làm theo như lời ông dặn, nhưng mà tất cả chỗ nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về được đến nhà.

Cậu bé với vẻ mặt khó hiểu nhìn ông. Ông lão nhìn chiếc giỏ không trong tay cháu trai rồi nói: “Lần sau cháu sẽ phải chạy nhanh hơn một chút nữa!” Nói xong, ông lại bảo cháu quay lại sông lấy giỏ nước khác.

Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng mà vẫn như lần trước, khi cậu về đến nhà thì cái giỏ đã trống rỗng. Cậu bé vừa thở vừa nói với ông rằng: “Dùng giỏ đựng nước là không thể được ông ạ!”. Nói xong, cậu chạy xuống bếp xách một chiếc thùng để đi múc nước.

Nhưng ông cụ ngăn lại và nói: “Ông không cần một thùng nước, mà là cần một giỏ nước cơ! Cháu có thể làm được đấy, chỉ có điều cháu chưa cố gắng hết sức mình thôi!”

Rồi ông lại bảo cháu cầm giỏ ra sông lấy nước. Lúc này, cậu bé đã biết rằng không thể dùng giỏ mà đựng nước được. Nhưng cậu muốn cho ông thấy được rằng dù có chạy nhanh đến đâu thì nước cũng sẽ chảy hết ra khỏi giỏ trước khi cậu về đến nhà. Thế là cậu bé lại đi lấy nước, lại cố gắng chạy nhanh hết sức và khi về đến chỗ ông thì cái giỏ lại trống rỗng.

Cậu bé thở phì phò nói với ông: “Ông nội! Ông nhìn xem, cháu đã nói rồi giỏ dùng giỏ đựng nước là vô dụng mà!”

“Cháu cho rằng một chút tác dụng cũng là không có sao?” Ông lão mỉm cười nói: “Cháu hãy nhìn cái giỏ xem!”

Cậu bé nhìn nhìn vào cái giỏ và cậu phát hiện ra rằng cái giỏ trông đã khác hẳn so với lúc ban đầu. Nó không còn là cái giỏ than đen bẩn nữa, mà đã là một cái giỏ vô cùng sạch sẽ. Ngay cả đôi tay bị bẩn vì cầm giỏ than cũng trở nên sạch sẽ rồi.

Lúc này ông cụ mới nói: “Cháu của ông! Điều này cũng giống như cháu đọc những cuốn sách cổ kia vậy. Có thể cháu chỉ nhớ được một vài câu, ý nghĩa của nó cháu cũng không hiểu. Nhưng mà trong quá trình đọc thì những lời văn cùng với hào khí khi cháu đọc sẽ ảnh hưởng đến cháu, dần dần tinh lọc tâm hồn cháu.”

Cậu bé này luôn nhớ kỹ lời dặn của ông. Từ đó trở đi, cậu một mực tin là như vậy, cả đời làm bạn cùng sách, không ngừng tiến thủ. Sau này cậu bé ấy đã trở thành một người có học vấn uyên bác.

Trong một lần chia sẻ, ông đã nói rằng: “Những câu văn, cho dù bạn chưa từng nhớ kỹ một câu, một từ nào nhưng nó vẫn có thể cảm hóa bạn, cho bạn được lợi cả đời. Bởi vì, nó sẽ tinh lọc tâm hồn bạn trở nên trong trẻo và thanh tịnh giống như nước suối. Nhờ đọc sách, bạn có thể ở trong lặng lẽ mà kiến tạo được một thế giới thuần khiết hoàn toàn thuộc về mình!”

Sưu tầm

VUA DAVIT ĐÃ ĂN NĂN SÁM HỐI THẾ NÀO

VUA ĐA VÍT ĐÃ SÁM HỐI THẾ NÀO?

Khác với Adam và Eva không biết hối lỗi, xin Chúa tha thứ, lại còn đổ tội cho nhau. Như Adam đã chối tối một cách vô tình và lạnh lùng "Người đàn bà Chúa đã đem đến cho tôi, nàng đã đưa trái cây cho tôi, và tôi đã ăn. Còn Eva cũng không nhận tội và đổ lỗi cho con rắn, nếu Chúa hỏi rắn chắc rắn cũng sẽ nói vì tôi ganh tị với 2 người họ. Thế đó tội Adam và Eva nhỏ nhưng chỉ vì không biết hối lỗi nên đã bị Chúa trừng phạt

Trong khi tội vua Davit vô cùng lớn, Ông đã ăn nằm với vợ của ngường tướng đến độ mang thai và để tìm cách giấu diếm tội của mình, vua Da Vit đã liên tiếp phạm thêm 4 tội đó là: tà dâm, mưu độc, giết người và cướp vợ người. Bằng việc Vua Da Vit gọi người tướng đến chuốc đãi xay rượu để ép vị tướng ngủ với vợ ông ta xem như cái thai đó là của người chồng nhưng người tướng phải nói là cao thượng chỉ xin ngủ ngoài hành lang để mai ra trân. kế hoạch không thành Vua daVit lại ép rượu sang buổi tối tiếp theo nhưng vị tướng vẫn ngũ hành lang và cuối cùng Vua Davit đẩy tướng ra trận để tìm cách giết chết.

Thông qua tiên tri Nathan của Chúa nhắc nhở, vua Da Vit đã nhìn ta tội của mình bằng việc sám hối. Đó là: NHẬN TỘI, CÚI ĐẦU CHỊU PHẠT, XIN CHÚA THA TỘI VÀ SUỐT CUỘC ĐỜI VUA DAVIT KHÔNG BAO GIỜ QUÊN TỘI CỦA MÌNH"

VUA DAVIT

VUA ĐAVIT

Là câu chuyện tiêu biểu nhất của sám hối trong Kinh Thánh cũng như trong cả lịch sử nhân loại. 

Chuyện kể rằng một đêm trăng nọ, từ hoàng cung nhìn xuống một ngôi vườn bên cạnh, nhà vua nhìn thấy một phụ nữ đang tắm. Đã có trong tay biết bao cung phi mỹ nữ, nhưng nhà vua vẫn chưa thoả mãn với những gì mình đang có. Ông liền cho người điều tra, và mặc dù biết được người phụ nữ ấy là vợ của một trong những sĩ quan thân tín nhất trong quân đội của ông, Đavít vẫn không chế ngự được lòng ham muốn của mình. Đavít cho gọi người phụ nữ ấy vào cung, và sau khi thoả mãn dục vọng, ông liền nghĩ ra kế cướp đoạt luôn người phụ nữ. Ông cho điều viên sĩ quan, chồng của người phụ nữ đến một địa điểm giao tranh nguy hiểm và kết quả đã xảy ra đúng kế hoạch của nhà vua: viên sĩ quan đã hy sinh ngoài trận mạc, nhà vua chính thức rước vợ của viên sĩ quan này vào cung và chính thức cưới bà làm vợ.

Cưỡng đoạt vợ người và giết người một cách tinh vi khôn khéo, đến độ không ai đặt nghi vấn đã đành, mà chính nhà vua cũng cứ ung dung tự tại như không hề có chuyện gì xảy ra. Thế rồi một hôm, Thiên Chúa đã sai tiên tri Nathan đến gặp nhà vua; Nathan khai mào cuộc đàm đạo bằng câu chuyện như sau:

Có một nhà phú hộ giàu có đến độ không thếu sự gì, trong khi đó người láng giềng nghèo tới mức chỉ có mỗi một bê con. Một hôm có khách đến thăm, người giàu có muốn làm tiệc đãi khách, nhưng thay vì giết con thú từ đàn súc vật của mình, ông lại sai người bắt bê con của người láng giềng làm thịt. Vừa nghe đến đó, nhà vua nổi giận và muốn biết người giàu có đó là ai để trừng phạt. Sau một hồi thinh lặng, Nathan ôn tồn nói và đưa ra phán quyết: “Người đó chính là bệ hạ”. Trong phúc chốc, vua Đavít bỗng nhận diện được chính mình, ông nhìn nhận mình đã hành động sai trái và ý thức về tội lỗi của mình. Từ đó, người ta không chỉ nhắc đến ông như một người hùng nhỏ bé đã chiến thắng tên khổng lồ Gôliat, mà còn được nhắc nhớ nhiều hơn vì hành vi sám hối còn lại của ông.

ÔNG SIMON VÀ THÁNH PHAOLO

ÔNG SIMON VÀ THÁNH PHAOLO 

Trong kinh Thánh còn nhắc đến 2 câu chuyện tương phản về sự sám hối ăn năn của 2 người Phariseu đó là ông Simon và Thánh Phaolo. 

Giữa một Simon kêu căng tự phụ chất vấn Chúa, theo kinh thánh chép rằng "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang dùng tóc và nước mắt để lau chân Chúa là phường tội lỗi chứ". Chúa đã hiểu tâm ý của Simon và để kể cho ông một dụ ngôn về tình yêu và long tha thứ, thế nhưng với thái độ kêu căng của kẻ giàu có ông đã không tỏ ra thống hối về tội của mình.

Còn Thánh Phaolo khi còn là người Phariseu cũng mang tội như Simon và còn hơn thế nữa. Đó là giả hình, kiêu ngạo, cứng lòng và tội nặng khác là bách hại những ai tin vào Thiên Chúa. Nhưng được ơn trở lại Thánh Phaolo đã ý thức được tội lỗi của mình và đã đổi mới hoàn toàn con người của mình trở thành nhân chứng cho Tình yêu của Chúa. bằng việc Thánh Phaolo đã cảm nghiệm được lòng nhân từ và tha thứ của Chúa đã chiếu toả ánh sáng làm ông choáng mắt ngã xuống đất khi trên đường đi lùng bắt những ai tin vào Chúa

Chỉ những ai có tâm tình thống hối ăn năn, có tấm lòng khiêm tốn, chấp nhận thân phận yếu hèn về tội lỗi của mình thì mới trở thành con cái Chúa, như Chúa đã nói "Tội của chị rất nhiều nhưng đã được tha thứ, bằng cớ chị đã yêu mến nhiều”

10.3.16

KHÔNG PHẢI CHUYỆN CỦA TÔI

KHÔNG PHẢI CHUYỆN CỦA TÔI
Ô nhiễm không khí: không phải chuyện của tôi.
Ô nhiểm môi trường: không phải chuyệnn của tôi.
Đất nhiễm mặn: không phải chuyện của tôi.
Đất hạn hán: không phải chuyện của tôi.
Tỉ lệ tai nạn giao thông VN là một trong những tỉ lệ đứng đầu thế giới: không phải chuyện của tôi.
Số người chết vì bệnh ung thư ở VN đứng hàng đầu thế giới: không phải chuyện của tôi.

HÃY LÀM CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN

HÃY LÀM CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN
+ Có 2 thứ bạn nên tiết kiệm, đó là sức khỏe và lời hứa.
+ Có 2 thứ bạn phải cho đi, đó là tri thức và lòng tốt.
+ Có 2 thứ bạn phải thay đổi, đó là bản thân và nhận thức.
+ Có 2 thứ bạn phải giữ gìn, đó là niềm tin và nhân cách.
+ Có 2 thứ bạn phải trân trọng, đó là gia đình và hiện tại.
+ Có 2 thứ bạn phải tự mình thực hiện, đó là lao động và chịu trách nhiệm với việc mình làm.
+ Có 2 thứ bạn phải lãng quên, đó là đau thương và hận thù.

SÀI GÒN BÂY GIỜ

SÀI GÒN BÂY GIỜ
BS Đỗ Hồng Ngọc

Saigon bây giờ không thấy có người đẹp nữa! Xưa ra đường cứ thấy người ta vừa chạy xe vừa… ngoái đầu lại nhìn. Bây giờ ra đường người con gái nào cũng trùm kín mặt, mang vớ dài tay, găng tay kín mít, áo khoác sùm sụp, đầu đội mũ bảo hiểm, chỉ chừa hai con mắt lom lom qua kính bảo hộ… !
Ở trên cao nhìn xuống người người dày đặc, từng luồng từng luồng cuồn cuộn trôi đi, lâu lâu cụng mũ bảo hiểm một cái rồi mạnh ai nấy đi, cứ như đàn kiến. Đi bộ trên đường nhiều khi gặp người chào hỏi thân thiện mà chẳng biết ai là ai, đến lúc như chợt nhớ ra họ mới gỡ khẩu trang cười lỏn lẻn. May thay, con gái Saigon bây giờ tuy che mặt mà lại hở đùi! Họ mặc quần short thật ngắn ra đường bất kể sáng trưa chiều tối. Nhờ đó mà cũng có thể nhìn ra người đẹp! Có điều hơi nguy hiểm cho giao thông công cộng vì đường sá không thông thoáng như xưa. Áo dài thì khó mà tìm thấy nữa rồi- trừ trên sân khấu sàn diễn thời trang và trường trung học. Con gái vì thế mà không còn yểu điệu, dịu dàng, tha thướt nữa. Ngay cả những ngày lễ tết, ở đường hoa Nguyễn Huệ rực rỡ vậy mà cũng khó tìm thấy một tà áo dài.