Gần bốn thập niên đã qua đi, dấu vết chiến tranh trên mảnh đất quê hương
Việt Nam đã dần phai nhạt, nhưng những tổn thương của lòng người vẫn còn hằn
sâu, thậm chí ngày càng sâu hơn. Thống nhất hai vùng địa lý nhưng vẫn vắng bóng
một sự Hoà Hợp trong tình tự dân tộc. Mỗi năm tháng Tư về, bao nhiêu lễ lạt,
đình đám vẫn diễn ra bất chấp mối hoài niệm về quá khứ vẫn nặng trĩu trong lòng
nhiều người Việt, bất chấp mối ưu tư về tương lai đất nước vẫn canh cánh trong
lòng những người có tâm huyết với đất nước. Những con người có lương tâm và tự
trọng không bao giờ vui sướng được trong nỗi thống khổ to lớn ấy của dân tộc.
Thử hỏi xương máu của hàng triệu con người đã ngã xuống trong cuộc chiến chỉ để
tạo nên một Việt Nam thống nhất trong chia rẽ, thống nhất trong sự Hán hoá,
thống nhất trong sự mất tự do và quyền làm người hay sao?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét