29.7.14

Hiệp Định Genève: Tuổi Trẻ Việt Nam cần một sự thật - Hoàng Thanh Trúc


Không có ông Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa CS vào Việt Nam thì không có Hiệp Định Genève chia đôi đất nước, không có “ta vào Nam nổ súng là đánh cho Liên xô, Trung Quốc” (Lê Duẩn) với 20 năm cốt nhục tương tàn, gần 3 triệu người nằm xuống vô nghĩa (so Nam Hàn với hàng trăm ngàn người Việt đang làm nô lệ hiện nay) và quan trọng là không có hành vi tập thể “vô đạo”chưa từng có trong lịch sử nhân loại là con tố cha, em tố anh, vợ tố chồng, trò tố thầy, để CSVN trực tiếp giết chết cho 172.000 (“tư liệu CCRĐ của CSVN”) đồng bào vô tội...


Hiệp Định Genève 1954 - Như vết thương thầm lặng, mãi vẫn “mưng mủ” chưa bao giờ lành trong tâm thức người dân Việt, cứ mỗi trung tuần tháng 7 hàng năm (20/7) như trái gió trở trời lại làm nhói đau trái tim nhiều chục triệu đồng bào chúng ta trong một câu hỏi: Tại sao Đông Nam Á hàng chục quốc gia chỉ duy nhất Việt Nam là phải có Hiệp Định chia đôi đất nước gây ra đẫm máu và nước mắt ấy và nếu không có cái hiệp định đó thì quốc gia chúng ta sẽ như thế nào? câu hỏi này trăn trở trong tâm trí những công dân trẻ từ 19 đến 29 tuổi (sinh sau 1975) chiếm 1/3 dân số hiện nay mà vì lý do “nhạy cảm” của chế độ CS khá nhiều bạn trẻ trong số này chưa có điều kiện tiếp cận Iternet hay bị nhồi nhét khẩu hiệu tuyên truyền duy nhất “Đảng ta anh hùng giải phóng dân tộc” nên đôi khi chưa đối diện với chân lý, bản chất của sự thật.

Có hàng ngàn tư liệu, nhiều nguồn, nhiều khuynh hướng khách và chủ quan tỉ mỉ khác nhau trong góc nhìn về Hiệp Định Genève 1954 nhưng tựu trung nổi bật lên dễ nhận diện ra nhất đó là:
“...Không có ông Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa Cộng Sản vào Việt Nam thì không bao giờ có Hiệp Định Genève chia đôi đất nước”. Dù hiện nay thứ chủ nghĩa CS ngoại lai không dị ứng với “máu” người này đã sụp đổ, nhân loại nguyền rủa, nhưng di luỵ trầm luân của nó vẫn còn đeo đẳng dân tộc VN đến tận ngày nay, nỗi thống khổ vẫn chưa chưa dứt được.

Đây là sự khẳng định tuyệt đối thách thức mọi sự phản bác, bởi nó chứng minh từ tư liệu lưu trữ tàng thư trong văn khố Nga, Trung, Pháp, Nhật và Hoa Kỳ với nhân chứng vật chứng cùng thời điểm từ quá khứ tại Việt Nam còn tồn tại để không có chất “cường toan” nào tẩy xoá nỗi một sự thật, mà CSVN cứ cố tình trắng trợn bịp bợm lừa gạt nhân dân mình.

Mới đây, ngày 4/7/2014, “Ban Tuyên giáo Trung ương” CSVN đã ban hành “Hướng dẫn số 128-HD/BTGTW tuyên truyền kỷ niệm 60 năm Ngày ký Hiệp định Giơ-ne-vơ về đình chỉ chiến sự ở Việt Nam (20/7/1954-20/7/2014”)

MỤC ĐÍCH, YÊU CẦU (của “Ban Tuyên giáo Trung ương” CSVN)
“… Giúp cán bộ, đảng viên và nhân dân nhận thức sâu sắc về vai trò lãnh đạo đúng đắn, sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh và những thắng lợi vĩ đại của cách mạng Việt Nam, đặc biệt là trên mặt trận ngoại giao… Qua việc đảng CSVN với Hiệp định Giơ-ne-vơ về đình chỉ chiến sự ở Việt Nam được ký kết Ngày 20 tháng 7 năm 1954 (!??) (*)

Chỉ có bản chất lưu manh bịp bợm vì vinh hoa phú quí quyền lợi con cháu cá nhân đảng phái bầy đàn mới vô liêm sỉ nói khác hơn một sự thật từ khách quan của lịch sử? Những dữ kiện sự thật mà ai cũng biết trừ Chế độ Cộng sản Việt Nam là không muốn mọi đảng viên và nhân dân công khai mổ xẻ để biết tường tận.

Chúng ta thử nghiệm suy xem “thắng lợi vĩ đại” đó nó như thế nào??
Khi châu Âu, giữa đệ nhị thế chiến, đế quốc thực dân Pháp bị đoàn quân phát xít Đức xâm lược đánh bại chiếm đóng, kéo theo thực dân Pháp phải mất quyền kiểm soát tại Đông Dương (Việt Miên Lào) và quyền này rơi vào tay quân Nhật, năm 1941.

Ngày 9/3 năm 1945, khi tình hình chiến tranh Thái Bình Dương thay đổi bất lợi, Nhật đổi chính sách và đảo chính Pháp, bắt giam các tướng lãnh và tước khí giới của quân đội Pháp ở Đông dương. Đại sứ Nhật ở Đông Dương là Matsumoto Shunichi giao trách nhiệm cho đại diện Pháp là Toàn quyền Đông Dương Đô đốc Jean Decoux ra tối hậu thư đòi người Pháp phải chấp nhận vô điều kiện quyền chỉ huy của Nhật trên mọi phương diện.

Tại kinh đô Huế, đại úy quân đội Nhật Kanebo Noburu vào yết kiến trình báo cho vua Bảo Đại biết quyền lực của thực dân Pháp đã chấm dứt trên toàn cõi Đông Dương. Cùng chiều hướng đó Đế quốc Nhật Bản thoả thuận trao trả độc lập cho Việt Nam.

Hai ngày sau, 11 Tháng Ba năm 1945, vua Bảo Đại triệu cố vấn tối cao của Nhật là đại sứ Yokoyama Masayuki vào điện Kiến Trung để tuyên bố: Nước Việt Nam độc lập. Cùng đi với Yokoyama là tổng lãnh sự Konagaya Akira và lãnh sự Watanabe Taizo. Bản tuyên ngôn đó có chữ ký của sáu vị thượng thư trong Cơ mật Viện là Phạm Quỳnh, Hồ Đắc Khải, Ưng Úy, Bùi Bằng Đoàn, Trần Thanh Đạt, và Trương Như Đính, chiếu chỉ đề ngày 27 Tháng Giêng ta năm thứ 20 niên hiệu Bảo Đại (nguyên văn):
“Cứ theo tình hình thế giới nói chung và hiện tình Á Châu, chính phủ Việt Nam long trọng công bố rằng: Kể từ ngày hôm nay, Hoà ước Bảo hộ ký kết với nước Pháp được huỷ bỏ và vô hiệu hoá. Việt Nam thu hồi hoàn toàn chủ quyền của một Quốc gia Độc lập”.

Theo đó triều đình Huế hủy bỏ Hòa ước Patenôtre ký với Pháp năm 1884 (vốn áp đặt nền bảo hộ thực dân lên toàn cõi nước Việt). Tiếp theo Vua Bảo Đại ban hành Dụ số 1 ra ngày 17 tháng 3/1945 lấy khẩu hiệu “Dân Vi Quý” ( 民爲貴) làm phương châm trị quốc. Nhà sử học Trần Trọng Kim được nhà vua triệu ra Huế giao nhiệm vụ thành lập nội các mới.

Đây là chính phủ đầu tiên của nước Việt Nam (không kể các triều đại phong kiến và chính phủ bảo hộ của Pháp trước đó) và ông Trần Trọng Kim trở thành thủ tướng đầu tiên của Việt Nam. Với nội các tập hợp được những trí thức có danh tiếng trong nhân dân lúc bấy giờ, thành phần nội các ra mắt quốc dân ngày 19 tháng 4/1945 trong đó các vị trí quan trọng gồm có những nhân sĩ:
Bác sĩ Trần Đình Nam - Bộ trưởng Bộ Nội vụ
Luật sư Trịnh Đình Thảo - Bộ trưởng Bộ Tư pháp.
Kỹ sư Lưu Văn Lang - Bộ trưởng Công chính
Bác sĩ Hồ Tá Khanh - Bộ trưởng Bộ Kinh tế
Luật sư Phan Anh - Bộ trưởng Bộ Thanh niên
Thạc sĩ Hoàng Xuân Hãn - Bộ trưởng Giáo dục và Mỹ nghệ.
Chính phủ của Thủ tướng Trần Trọng Kim

Nội các Trần Trọng Kim với thành phần là những trí thức có tên tuổi - trong số đó phải kể tới một số nhân vật tiêu biểu của nước ta trước năm 1945, có uy tín đối với nhân dân, như Trần Trọng Kim, Hoàng Xuân Hãn, Trịnh Đình Thảo, Phan An...v.v… họ đều là những giáo sư, luật gia, nhà báo, khoa bảng, thực tài tốt nghiệp trong và ngoài nước hiếm có lúc bấy giờ (mà những người CSVN không có hay so sánh được ) - (Nhà sử học, giáo sư Đinh Xuân Lâm) (wikipedia) (Chúng ta củng cần lưu ý) Bước đầu tiên của Bộ trưởng Tư pháp Trịnh Đình Thảo trong tân chính phủ Hoàng Gia Việt Nam lúc bấy giờ là ra lệnh trả tự do cho hàng ngàn tù nhân chính trị bị Pháp giam giữ bao gồm tất cả đảng viên Đảng cộng sản Đông Dương và các đảng phái khác).

Tuy nhiên, chỉ 10 ngày sau của chính sách nhân bản quang minh chính đại cho một Việt Nam đoàn kết vì Độc Lập của tân CP Trần Trọng Kim đổi lại là: Hành vi như phường cướp cạn của tay chân ông Hồ Chí Minh qua lời kể của nhạc sĩ Tô Hải (người tham dự mít tinh) - năm nay gần 90 tuổi- tường thuật lại được viết trong trang Blog của ông, nhân dịp nhớ lại ngày 19 tháng tám của hơn 60 năm trước. Cho đến nay, ngày này vẫn được sách vở “chính thống tuyên giáo” CSVN gọi là ngày “tổng khởi nghĩa thành công”, cướp chính quyền từ tay Pháp, hay từ tay Pháp và Nhật, hoặc từ chính phủ Trần Trọng Kim.!??. Đây các bạn trẻ Việt Nam hãy xem một trong những “thắng lợi vĩ đại của đảng ta”:

“Đúng ngày 17 tháng 8 năm 1945, chúng tôi kéo nhau đến quảng trường Nhà Hát Lớn Hà Nội mít-tinh chào mừng chính phủ mới Trần Trọng Kim của Việt Nam. Cuộc mít-tinh bắt đầu được mấy phút bỗng hàng loạt cờ đỏ sao vàng được tung ra, cờ quẻ ly (cờ vàng 3 sọc đỏ) treo trang trọng trên toà nhà bị giật xuống và trên bục diễn giả xuất hiện một người đeo poọc-hoọc, (tay chân của ông Hồ Chí Minh) cướp diễn đàn để diễn thuyết, kêu gọi đồng bào đi theo Việt Minh, đánh Pháp, đuổi Nhật, đòi lại áo cơm, tự do, xoá bỏ gông xiềng”

Hình bìa báo LIFE của Pháp- Khởi đầu Buổi Mít-tinh của Tổng Đoàn Công Chức Hà Nội chào mừng chính phủ Trần Trọng Kim tại Hà Nội (cờ vàng 3 sọc đỏ treo trang trọng trước tiền sảnh)
Một lúc sau tay chân CS của ông HCM cướp diễn đàn giật cờ 3 sọc xuống trương lên cờ đỏ sao vàng giữa buổi mít tinh.

Họ - CSVN- lừa người dân nghèo khó thiếu thông tin thế giới quan - Nhưng giới trí thức người có học thì biết rất rõ rằng Nhật đã đảo chính Pháp từ ngày 9 tháng 3, rồi Nhật lại đã đầu hàng Mỹ và Đồng Minh từ đầu tháng 8 cùng năm, thì cách nói “cướp chính quyền từ tay Pháp và Nhật” là bịp bợm vì lẽ tại các thời điểm ấy thực dân Pháp và phát xít Nhật có còn đâu chính quyền thuộc địa để mà cướp? Vậy chỉ có thể nói là “cướp chính quyền Trần Trọng Kim” mà thôi.

Đúng là như vậy, sau khi cướp chính quyền non trẻ Trần Trọng Kim của Việt Nam đang trền đà thành công giành lại Độc Lập, thì ông Hồ Chí Minh và đảng CSVN chữa thẹn bằng cách nói với nhân dân: “Cướp chính quyền Trần Trọng Kim tay sai, chính phủ bù nhìn của phát xít Nhật” – Nhưng một lần nữa sự thật và lịch sử không đứng về phía họ, bởi vì trước đó 2 ngày, ngày 15 tháng 8 Nhật hoàng Hirohito đã đọc bài diễn văn trên đài phát thanh quốc gia tuyên bố Nhật Bản đầu hàng Đồng Minh. Bài diễn văn được phát đi trên khắp lãnh thổ Đế quốc Nhật Bản. Ngày 28 tháng 8, chỉ huy Tối cao Lực lượng Đồng Minh bắt đầu chiếm đóng Nhật Bản. Nghi lễ đầu hàng đã được thực hiện trên chiến hạm USS Missouri của Hải quân Hoa Kỳ.(**)
Ngoại trưởng Nhật Bản Shigemitsu ký văn kiện đầu hàng Mỹ và Đồng minh trên chiến hạm USS Missouri.

Thật là buồn cười cho một “tư duy” ấu trĩ bịp bợm không biết xấu hổ là gì cho đến tận ngày nay họ, CSVN, vẫn là não trạng “đầu tôm” với lập luận ngu xuẩn biện minh cho hành vi cướp Chính Phủ non trẻ của quốc gia Việt Nam là họ: “Cướp chính quyền tay sai Trần Trọng Kim, chính phủ bù nhìn của phát xít Nhật”. Có phi lý không? Làm tay sai cho một Nhật Bản thảm bại, đầu hàng vô điều kiện bị tước khí giới, không còn Chính Phủ, giao toàn bộ đất nước cho quân Mỹ chiếm đóng!?.
Tóm lại, khái quát cục diện toàn cảnh, Việt Nam, Đông Dương và Đông Nam Á, mọi chế độ thực dân tất yếu đã đến ngày cáo chung không có bất cứ lý do nào sống lại để chúng ta nghiệm suy ra rằng, từ năm 1945 nếu không có Hồ Chí Minh ăn phải “bả” CS khát máu, du nhập một thứ chủ nghĩa tàn bạo, cướp chính quyền, áp đặt lên đầu dân tộc Việt Nam một chủ nghĩa ngoại lai, thì ít nhất, nếu nhân dân còn suy tôn hướng về một Gia Long Nguyễn Ánh thì chúng ta đã có một “Cộng Hoà thống nhất Hoàng Gia Việt Nam” như Nhật Bản, Thái Lan, Malaysia, Campuchia hay văn minh dân chủ như Singapore, Đài Loan, Hàn Quốc đã hoàn thiện hội nhập cất cánh với quốc hiệu đa nguyên: Việt Nam Cộng Hoà lâu rồi.

Và nếu vậy thì dân tộc Việt Nam đã tránh được nghịch cảnh chia đôi đất nước như Hiệp Định Genève 1954 vì ý thức hệ bởi chủ nghĩa CS – Một thứ chủ nghĩa đã làm dân tộc trải xương máu suốt 2/3 thế kỷ nhưng đến nay chủ nghĩa ấy nó như ánh tà dương le lói cuối ngày trên toàn thế giới nhưng “Tuyên Giáo” CSVN thì chỉ thị ra sức tuyên truyền “cho cán bộ, đảng viên và nhân dân nhận thức sâu sắc vai trò lãnh đạo đúng đắn, sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh và những thắng lợi vĩ đại của cách mạng Việt Nam”-

Thật là “cách mạng “vĩ đại” khi 190 quốc gia trên thế giới chỉ còn sót lại 4 nước Cộng sản lẻ loi trong đó CH/XHCN/CSVN là một!?? và là quốc gia có số dân nghèo nhiều nhất Khối ASEAN sau Campuchia? Nhưng tham nhũng thì nằm top hàng đầu trong danh sách của tổ chức “minh bạch thế giới”!??

Hoàng Thanh Trúc

0 nhận xét:

Đăng nhận xét